Mê Thú Cưng - Pet Magazine for Vietnam | Số 5 | Issue Five | Animal Welfare Vietnam | Page 54

Mê Thú Cưng chị mèo khác cùng lứa tuổi con, sau vài tuần con sống cùng gia đình mèo nhà bà Ngọc. Ở với mẹ Tú ít lâu, con đã phổng phao thấy rõ. Và kỳ diệu thay, đôi mắt của con giờ đã không còn màu trắng đục nhờ nhờ nữa. Nó trông đã rõ màu mắt mèo chuyển dần sang màu hổ phách với lòng đen khép mở. Khỏi phải nói bà vui mừng khôn xiết ngày trông thấy con với đôi mắt sáng rỡ về thăm bà trước khi mẹ Tú gởi con từ Sài Gòn về Phan Thiết ở với mẹ Vân. Từ khi về ở với mẹ Vân, con mới có tên là Út. Để kỷ niệm nơi chốn bà đã đón được con, bà mới ghép thêm chữ bánh xèo vào tên con để có một cái tên dễ thương không giống ai: Út Bánh Xèo. Mẹ Vân con nói, thằng nhỏ giờ đã có nhà cửa đàng hoàng, hết bụi đời rồi nhé bà Ngọc ơi! Khỏi nói mẹ Vân cưng Út thế nào, ban ngày đi làm thì thôi, đêm về mẹ con lại cưng nựng hủ hỉ cùng vui đùa, ôm ấp nhau ngủ. Mẹ Vân có Út làm bạn, cuộc sống của cô gái ngoài đôi mươi sống tự lập chợt nhiên vui tươi hơn khi vui buồn gì mẹ con 52 Nội dung 40 61 cũng trò chuyện tỉ tê với nhau. Út Bánh Xèo giờ đã có bụng mỡ như chửa vài tháng, không còn là thằng bé bụi đời ốm đói khi xưa. Nhìn trên hình mà mẹ Vân thường xuyên post lên Facebook, trông con tròn trĩnh đáng yêu, bà vui mừng khôn xiết. Từ khi bà đón con về từ quán bánh xèo hồi giữa tháng 5 vừa rồi, giờ đã 5 tháng trôi qua. Út Bánh Xèo được hơn 6 tháng tuổi rồi. Mẹ Vân còn đang tính lấy vợ cho con nữa. Và như thế, không chỉ Út được cứu thoát khỏi cuộc sống đường phố bụi bặm, mà con cũng cứu thoát những người mẹ cưu mang con khỏi những lo toan bụi bặm thường ngày. Giờ đây, mỗi ngày đi làm về ngang tiệm bánh xèo nằm ngay cạnh con đường lớn, bên cạnh đường rầy xe lửa trên đường Nơ Trang Long, bà lại không khỏi bâng khuâng nhớ đến con, Út Bánh Xèo ạ. Mỗi lần về ngang đó, chợt nhiên bà lại ngó nghiêng vào quán để xem có thằng bé loắt choắt nào chạy lăng xăng giống con hồi đó không. Hẳn Số 05 | Tháng Chín & Mười & Mười Một 2014 | petmagazine.vn là bà sẽ lại nghe nhói tim để dừng xe, vào quán hỏi mua vài cái bánh xèo chỉ để cậy miếng thịt mỏng với vài con tôm còm ra cho nó ăn, giống như đã làm với con ngày xưa. Hồi đó khi chưa gặp con, mỗi khi bà đọc được những câu chuyện về các cô chú hay đi cứu thoát những bé mèo lang thang trên đường phố, bà rất cảm phục hành động cao đẹp của họ. Và bà luôn tự hỏi, một hôm nào đó nếu bà bất chợt nhìn thấy một bé mèo tội nghiệp lang thang cơ nhỡ trên phố, liệu bà có chiến thắng được tính ích kỷ ngại khó ngại khổ để giang rộng vòng tay đón bé mèo bụi đời đó về hay không? Ngày bà gặp con, không phải bà đã cứu thoát con mà chính là con đã cứu thoát bà khỏi tính vị kỷ hẹp hòi. Bà luôn mong mỏi gặp lại con một ngày nào đó, để cảm ơn con thật nhiều bằng những cái ôm hôn thật chặt, Út Bánh Xèo bụi đời của bà ạ. Yêu con. KHÁNH NGỌC TOC | Bài đã xuất bản